HÃY BẮT TAY VÀO ĐỜI SỐNG MỘT CÁCH CHÂN THÀNH VÀ THIẾT THỰC
Hãy bắt tay vào đời sống một cách chân thành và thiết thực. Hãy làm những
điều cần thiết, giản dị và cởi mở. Hãy lo cho mình cho cha mẹ, gia đình, anh
em...một cách thiết thực với khả năng của mình, không buông trôi hờ hững cũng
không làm quá sức mình.
Phật giáo đích thực không phải là tôn giáo để cầu nguyện mà tự mình phải
thể hiện đời sống tự giác, giác tha. Chân, Mỹ, Thiện không đến với những người
cầu xin chư đại Bồ-tát ban bố cho mà đến với những người tự mình sống trong Giới,
Ðịnh, Tuệ, tự biến hành động, lời nói và ý nghĩ của mình thành chân, mỹ, thiện
hạnh phúc hay tự do đều tùy thuộc ở con người. Nhân cách, trí tuệ và tự do phải
có bất cứ lúc nào, không tùy thuộc vào tương lai hay quá khứ.
Con hãy tập nhìn ngắm và lắng nghe tất cả với tâm trầm lặng, hồn
nhiên, cảm thông và trong sáng rồi cuộc đời sẽ ban cho con biết bao là tự do và
hạnh phúc, và cũng chính những ràng buộc cũng là tự do và hạnh phúc.
Hãy để tâm lực lắng nghe sự sống nơi chính mình, nó đang muốn thì thầm
với các con điều gì đó, nó muốn tiết lộ một kho tàng bất tận đang chìm sâu dưới
đáy tâm thức, của thương – ghét – mừng – giận – vui – buồn, của tính toan, mơ ước,
của hoài vọng, mưu cầu, của thao thức, của ăn năn v.v… Ngay trong chính nỗi khổ
ai biết lắng nghe cho đến tận cùng thì ở đó, hạnh phúc, tình yêu, và vẻ đẹp vẫn
cứ đơm hoa kết trái.
Hãy biết lắng nghe, hạnh phúc ở nơi chính các con, không phải ở tương
lai mà cũng không phải ở thiên đàng, không ai ban cho và cũng không phải tìm kiếm.
Nó đang tràn ngập mọi nơi, các con có thấy không!
Hạnh phúc thật sự không những ở nơi cái với tay tìm kiếm, mà ở nơi chỗ
không kiếm tìm. Hạnh phúc, tình yêu và vẻ đẹp tràn ngập nơi mỗi bước đi, trong
từng hơi thở, trong ánh nắng ban mai, trong cơn mưa mùa hạ… sao lại phải kiếm
tìm trong tài, sắc, lợi, danh
Ðừng nói đến an phận hay phản kháng, hãy chánh niệm, tinh tấn, tỉnh
giác và im lặng lắng nghe hay chú tâm nhìn thẳng vào sự sống đang là...!
Thầy Viên Minh.