TÌNH YÊU LÀ GÌ?
Chúng ta hiện đang hiểu “tình yêu” một cách quá dễ dãi, đầy tính dục.
Tình yêu đang bị đồng hóa với lạc thú. Và để khám phá mùi hương đó, người ta phải
đi sâu vào câu hỏi về những gì không phải là tình yêu. Qua phủ định, bạn tới được
cái xác định, không phải theo cách ngược lại. Qua phủ định cái không là tình
yêu, bạn đi tới sự thật bao la, đó chính là tình yêu.
Theo cách này, tình yêu không là ghét bỏ, hiển nhiên rồi. Tình yêu
không là khoa trương, ngạo mạn. Tình yêu không nằm trong tay của quyền lực. Những
kẻ nắm quyền hành, ước ao quyền hành – dù đối với một em bé ngây thơ hay đối với
một nhóm dân chúng hay đối với một quốc gia – thì chắc chắn không phải là tình
yêu. Tình yêu không là lạc thú. Tình yêu không là ham muốn. Tình yêu chắc chắn
không là ý nghĩ. Thế nên, bạn có thể bỏ qua mọi thứ ấy trong bạn: sự phù phiếm,
cảm giác quyền lực dù là nhỏ nhất, nó chẳng khác gì sâu mọt? Bạn càng có quyền
lực, bạn càng xấu xí và bởi thế, không có tình yêu. Khi bạn tham vọng, gây hấn
– như bạn đã và đang được nuôi dưỡng mọi mặt để thành công, để nổi tiếng, để được
biết đến – tất cả những việc làm này hết sức ấu trĩ – thì làm sao có thể có
tình yêu? Như thế, tình yêu là cái gì đó không thể được mời mọc hoặc vun trồng.
Tình yêu tới một cách tự nhiên, dễ dàng khi không có những cái kia. Và
trong khi tìm hiểu bản thân, người ta bắt gặp trạng thái này.
Ở đâu có tình yêu, ở đó có lòng bi mẫn, và lòng bi mẫn có trí thông
minh của nó...
J
Krishnamurti