BÀI TOÁN CỦA ĐỜI NGƯỜI
Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng gặp phải những khó
khăn về đời sống gia đình, bạn bè, tình yêu, hôn nhân hoặc về công ăn việc làm,
danh vọng địa vị, giáo dục con cái, sức khỏe, bệnh tật, vv..
Ai cũng phải đối diện với những bài toán khó trong cuộc
đời. Người đời thì thường vừa mong thành đạt vừa muốn làm sao được sống bình
an, vừa cầu ít gian nan lại vừa cao danh vọng! Người tu hành thì vừa mong đạt sở
tri sở đắc lại vừa muốn làm sao thường an vui giải thoát, vừa muốn làm sao mau chứng
ngộ Niêt-bàn vừa nỗ lực tích luỹ phước báu nhân thiên, vv…
Những bài toán "làm thế nào để...?" như thế
càng nhiều thì càng loay hoay trăn trở với hết giải pháp này đến phương pháp nọ,
tìm nơi nương tựa, ô dù vào tha lực… để rồi gánh lấy hậu quả khó lường, làm sao
trở về an lạc nơi chính mình được!
Những gì đang xảy ra hiện nay trên thế giới đều là kết
quả của ý muốn được tốt hơn, dễ dàng hơn, tiện nghi hơn của biết bao thế hệ,
nhưng kết quả của những nỗ lực ấy lại không mấy khả quan.
Cuộc sống vật chất ngày càng phong phú hơn, nhưng tại
sao cuộc sống tinh thần lại ngày một tàn lụi? Tại sao công nghệ ngày càng phát
triển thì môi trường ngày càng bị nhiễm độc? Cuộc sống của con người ngày càng
thịnh vượng hơn, nhưng tại sao họ ngày càng bất an xáo trộn hơn?... Xem ra
không mấy ai tìm được giải đáp chính xác, tối hậu cho các bài toán của đời
mình.
Qua biết bao thế hệ, chúng ta cứ loay hoay giải quyết
được cái này thì lại hỏng cái khác, chữa sai xong chỗ này thì lại phát sinh lỗi
chỗ kia, không bao giờ chấm dứt.
Sự sống là đa chiều, với sự gắn kết chặt chẽ với nhau
và luôn biến động không ngừng. Vì vậy không thể tìm giải đáp hoàn hảo cho một vấn
đề, khi chưa khám phá ra được nguyên nhân rốt ráo của tất cả các vấn đề trong
cuộc sống.
Thật may mắn cho nhân loại, Đức Phật là người đã thấy
ra toàn bộ sự thật và Ngài chỉ ra rằng đáp án cho cuộc đời không thể tìm thấy ở
bên ngoài, vì nó chỉ có trong lòng mỗi người. Khi trở về nhìn lại chính mình, sẽ
phát hiện ra tuy mỗi chúng ta đều muốn cuộc sống được tốt hơn, hoàn hảo hơn,
nhưng phải tốt hơn hoàn hảo hơn theo ý mình mới được, vì vậy làm sao tránh khỏi
phát sinh xung đột với quan niệm hoàn hảo của người khác.
Nhìn lại mình, chúng ta sẽ phát hiện ra những bài
toán khó mà mỗi người đang tự đặt ra cho mình dường như chỉ là một trò chơi,
chúng ta tự trói buộc mình vào hệ thống giá trị quy ước của xã hội, tự đặt cho
mình một chướng ngại rồi lại tìm cách vượt qua.
Nhìn lại mình, rồi chúng ta cũng sẽ phát hiện ra tu tập
chỉ là quá trình tự điều chỉnh nhận thức và hành vi, chúng xảy ra một cách tự động
chứ không có một cái Ta nào cả, giống như khi ngủ thì mũi vẫn tự thở, tim vẫn tự
đập mà thậm chí khả năng tự động điều chỉnh còn tốt hơn nhiều.
Học Đạo là như thế, là trở về không ngừng khám phá
chính mình cho đến khi mỗi người tự thấy ra nguyên nhân duy nhất phát sinh ra mọi
vấn đề, mọi khổ đau và phiền não mà họ đã phải gánh chịu qua biết bao kiếp sống,
và lập tức phát hiện Sự Thật tối hậu, thấy ra hạnh phúc viên mãn đang ngay đó
nơi thực tại hiện tiền...
- Thầy Viên Minh -