CUỘC CÁCH MẠNG BẢN THÂN
Theo con nghĩ dù pháp môn tu nào cũng đều có chung một mục đích là đạt
được sự yên bình, an lạc và tự tại của mình, nếu muốn đạt được như vậy con người
phải giải phóng mọi xiềng xích nô lệ của thân và tâm.
Giải phóng nô lệ của tâm bên trong là thoát khỏi tham sân si làm cho
mình phiền não, và giải phóng nô lệ của thân bên ngoài là thoát khỏi áp bức bóc
lột từ xã hội làm mình khổ đau.
Có phải mục đích an lạc hạnh phúc ngay hiện tiền của người tu hành là
thoát mọi xiềng xích nô lệ tinh thần và thể xác như đã nêu trên?
TRẢ LỜI:
Cuộc cách mạng lớn nhất là cách mạng thoát khỏi si mê lầm lạc, cách mạng
đó phát xuất từ mỗi người mà Đức Phật gọi là giác ngộ giải thoát.
Thật ra, trong Đạo Phật không phải tu với mục đích được yên bình hay
an lạc. Nếu tu chỉ để hướng đến mục đích hưởng thụ an lạc thì đó vẫn là si mê,
dục vọng.
Mục đích của Đạo Phật là nhận ra Sự Thật, nhận ra yếu tố nào đưa đến trói
buộc, khổ đau và yếu tố nào đưa đến giác ngộ, giải thoát. Khi thấy ra được Sự
Thật đó thì sẽ có một sự chuyển hóa và sự chuyển hóa đó chủ yếu là chuyển mê
khai ngộ.
Thông thường người ta cho rằng sự chuyển hóa không bắt nguồn từ sự
giác ngộ bên trong, mà là sự thay đổi thế giới bên ngoài để được hoà bình, hạnh
phúc. Nhưng điều đó hầu như là không tưởng.
Đức Phật dạy, muốn thay đổi hoàn cảnh bên ngoài thì trước hết phải tự
giác hay thay đổi bản thân. Nếu chưa tự mình giác ngộ giải thoát thì còn phải
nương tựa vào tha lực mà còn nương tựa thì còn bị nô lệ hay bị ràng buộc bởi
người khác. Cho nên muốn thay đổi cuộc đời việc đầu tiên phải thay đổi chính
mình, không thay đổi chính mình mà muốn thay đổi cuộc đời thì chỉ là ảo vọng.
Đức Phật dạy rằng những khổ đau, trói buộc xuất phát từ thái độ nhận
thức và hành vi sai xấu bên trong chứ không phải do điều kiện bên ngoài. Vậy muốn
chấm dứt khổ đau, ràng buộc thì phải thấy ra thái độ sai xấu nơi chính mình để
tự chuyển hóa mới được.
Tâm mỗi người hoà bình thì thế giới mới hoà bình, tâm mỗi người bất an
thì thế giới cũng bất an. Thậm chí khi tâm bình an mà thế giới bất an đi nữa
thì tâm cũng không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Sau khi giác ngộ Đức Phật đã giúp rất nhiều người biết tự chuyển hóa,
vì sự tự chuyển hoá bản thân của Ngài là tấm gương cho nhân loại noi theo dù đã
trải qua biết bao thế hệ. Không ai có thể cứu độ ai như một tha lực mà chỉ có
thể giúp họ biết giác ngộ chính mình. Cũng như không ai giúp một học sinh lớp một
trở thành tiến sĩ được, trừ phi bản thân em phải tự học hành để phát huy trí tuệ
và tài năng, đó chính là cuộc cách mạng bản thân.
Không cách mạng bản thân thì cách mạng bên ngoài chỉ là thay thế sự nô
lệ này bằng sự nô lệ khác!
Khi mỗi người biết tự cách mạng bản thân - thoát khỏi trói buộc của bản
ngã tham, sân, si - thì không cần cách mạng xã hội mà xã hội vẫn hoà bình an lạc.
Còn nếu chỉ mong thoát khỏi trói buộc bên ngoài mà không thoát được trói
buộc bản thân do vô minh ái dục gây ra thì muôn đời vẫn còn nô lệ...
- Thầy Viên Minh -