THIỀN VÌ TRÍ TUỆ CHỨ KHÔNG VÌ HẠNH PHÚC
Nếu chúng ta muốn trí tuệ đến, ngoài việc quan sát tâm phiền não để
tìm hiểu về nó, thì điều kiện tiên phong, là chúng ta không làm điều đó, để có
được tâm Hạnh Phúc.
Chúng ta sẽ không quan sát để trở nên hạnh phúc; chúng ta chỉ quan sát
- học hỏi tâm phiền não.
Tâm ước ao hạnh phúc nhiều đến nỗi, mỗi khoảnh khắc nghe thấy hạnh
phúc, thì nó muốn có được. Bất cứ khi nào tôi hỏi thiền sinh, tại sao họ lại
thiền tập, và nếu họ nói rằng, họ muốn tâm an tĩnh hay hạnh phúc, chắc chắn
100% tâm tham sẽ hiện hữu trong thực hành của thiền sinh.
Đó là thói quen cố hữu của tâm, mà bất cứ điều gì nó cho là tốt, như
ngay cả hạnh phúc, nó đều chấp chặt vào đó. Bởi vì, những ý muốn (tác ý) có thể
rất uy vũ, do niềm tin của nó không có được thẩm tra (Trạch pháp).
Tôi cứ nhắc nhở các thiền sinh rằng, mục tiêu của thiền tập không phải
là tìm cầu hạnh phúc hay tâm an tĩnh. Nó chắc chắn sẽ đến, khi Trí Tuệ tròn đủ.
Nhưng nó không phải là động lực thúc đẩy, hay mục tiêu của thiền tập, chỉ vì hạnh
phúc là cái bẫy.
Khi thiền sinh vướng vào niềm khát khao hạnh phúc; nó sẽ ngăn cản toàn
bộ việc tu tập...
- Thầy Sayadaw U Tejaniya -