NGUỒN GỐC CỦA BỊ BỆNH CÓ BA LOẠI
“Loại thứ nhất là bệnh sinh lý, gọi là “bệnh tùng khẩu
nhập”. Bạn ăn uống không cẩn thận, mặc y phục không cẩn thận nên cảm nhiễm gió
lạnh, đây là bệnh tật trên sinh lý.
Loại thứ hai là bệnh oan nghiệp. Phần lớn là do sát
sanh hại mạng, những oan hồn này tìm bạn để trả thù. Oan quỷ nhập thân đều là
oan gia đối đầu của bạn. Loại bệnh này nhất định phải hòa giải, đối phương đồng
ý sự hòa giải của bạn thì sẽ thoát ra, bệnh của bạn sẽ hết ngay. Trong “Tam Muội
Thủy Sám”, Quốc sư Ngộ Đạt bị mụn ghẻ mặt người là thuộc vào loại này.
Loại thứ ba là bệnh túc nghiệp. Loại này thì tương đối
phiền phức. Bệnh này không phải do ăn uống nhiễm phải, cũng không phải oan gia
đối đầu, mà là quả báo tạo tác tội nghiệp quá nhiều ở trong đời quá khứ, hoặc
giả trong đời hiện tại của mình. Loại quả báo này nếu dùng cách nói hiện nay để
nói, đó là chứng sa sút trí tuệ người già. Chúng tôi đã thấy rất nhiều, phần lớn
đều là gia đình giàu có, trong xã hội có địa vị, có của cải. Người bị chứng bệnh
này muốn sống không được, muốn chết cũng không xong, hơi thở của họ không dứt,
ngay cả con cái của mình họ cũng không nhận ra. Họ cần nhiều người đến chăm
sóc, đó là phước báo của họ, họ nằm ở trên giường hưởng phước. Chúng ta vừa thấy
liền biết, đây là bệnh nghiệp chướng. Bệnh này có cứu được hay không? Cứu được!
Sám hối, sám trừ nghiệp chướng thì bệnh này sẽ khỏi. Thế nhưng họ không tin, họ
không biết sám hối, người nhà cũng không hiểu rõ đạo lý này nên không thể giúp
được.”
Trích từ: THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN - Tập 31.
Chủ giảng: Pháp sư Tịnh Không.
Địa điểm: Tịnh Tông Học Hội Singapore.
Thời gian: Năm 1999.
Cẩn dịch: Vọng Tây cư sĩ.
Biên tập: Ban biên tập Tịnh Không Pháp Ngữ.
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Xin thường niệm A DI ĐÀ PHẬT, nguyện cầu
sanh về cõi Tây Phương Cực Lạc.