VẤN ĐÁP PHẬT HỌC: ĐIỀU LÀNH NHỎ, PHƯỚC QUẢ LỚN, ĐIỀU ÁC LỚN, TỘI BÁO NHỎ
Vua hỏi:
- Có trường hợp nào mà một người làm việc ác lớn, tội báo lại nhỏ; còn
một người làm việc lành nhỏ, phước quả lại lớn không, đại đức?
- Có chứ, và chuyện ấy cũng thường thường xảy ra.
- Vậy là không đúng với luật nhân quả chăng? Luật nhân quả bảo rằng
gieo hạt mè nhỏ thì được hạt mè nhỏ, gieo hạt bí to thì được quả bí to?
- Đúng là thế. Nhưng nếu hạt mè kia nhiều phân, có nước, nhổ cỏ dại,
chăm cào xới, nhổ tỉa cây dày thì hạt sẽ lớn hơn một tí chứ?
- Đúng thế.
- Còn hạt bí to kia gieo nơi đất sỏi đá khô cằn, chẳng phân nước, chẳng
chăm sóc thì quả bí chắc hẳn sẽ còn tí teo như quả cà?
- Đúng vậy.
- Cũng vậy là gieo nhân, nhưng còn trợ duyên, thuận duyên, nghịch
duyên hay chướng duyên góp phần vào nhân ấy mới quyết định quả được. Một người
làm việc dữ nhưng suốt ngày đêm ăn năn, hối hận, luôn luôn cảm thấy khó chịu, bứt
rứt... nên nguyện từ rày về sau không dám làm việc ác nữa. Chính nhờ tâm người ấy
ăn năn hối cải nên cái quả báo, tội báo sẽ nhẹ đi, nhỏ đi. Đấy là trường hợp
nhân việc ác lớn mà quả tội báo lại nhỏ. Một người làm việc lành nhỏ nhưng tâm
lại hoan hỉ, thỏa thích; suốt ngày, suốt tháng an vui, mát mẻ với chút ít việc
lành ấy thì phước quả của nó chắc chắn là to lớn lắm, tâu đại vương!
- Đại đức kể cho nghe một trường hợp cụ thể.
- Vâng, thuở Phật còn tại thế, một hôm ngài gặp một tôi nhân bị chặt cụt
cả tay cả chân, miệng ngậm một cành hoa sen với tác ý thành kính dâng cúng cho
ngài. Sau khi thọ nhận, đức Phật quay lại bảo với các tỳ kheo rằng: nhờ phước đức
này mà trong suốt chín mươi mốt kiếp sắp tới, người bị cụt tay chân kia khỏi bị
đọa vào ba đường dữ, được sanh lên cõi trời hưởng hết phước báu mới sanh lại
làm người. Bởi vậy cho nên chuyện nhân quả xảy ra trên thế gian này nó muôn mặt,
muôn chiều, chứ không đơn giản như thường nhân hiểu đâu! Điều lành nhỏ phước quả
lớn, điều ác lớn tội báo nhỏ - mà ngược lại như thế cũng thường có đấy, tâu đại
vương!
- Trẫm đã hiểu.
- Đại vương đã hiểu nhưng chưa hiểu hết.
Đức vua mỉm cười:
- Có thể đúng như vậy thật.
-ST-