SÔNG CÓ KHÚC, NGƯỜI CÓ LÚC.
Người sống ở đời, đừng khinh thường bất kỳ ai. Sông có khúc người có
lúc, ai lên cao rồi cũng có ngày phải đi xuống. Tiền ngàn bạc vạn cũng không thể
tránh lúc mặt trời lặn, vô danh tiểu tốt chưa chắc ngày sau không làm nên nghiệp
lớn.
Nên khi gặp người giàu có, đừng đố kị. Gặp kẻ nghèo khó, đừng chê cười.
Gặp người lương thiện, đừng ức hiếp. Gặp kẻ đáng thương, nhớ giúp đỡ.
Gặp người nghĩa khí, cần bảo vệ. Gặp kẻ toan tính, tránh càng xa càng
tốt.
Lúc ở trên núi, đừng cười người dưới núi, vì có ngày họ sẽ thay thế bạn.
Khi ở đỉnh vinh quang, đừng tự phụ, vì khi nhiều người đã thành công, bạn vẫn
đang cặm cụi phấn đấu.
Làm người nên khiêm tốn, làm việc phải biết đặt vị trí mình vào người
khác để nghĩ.
Dù bạn lợi hại đến đâu, chưa chắc giữ được người cần giữ.
Dù bạn nhiều tiền thế nào, chưa chắc mọi người đều yêu mến.
Bạn có năng lực ra sao, chưa chắc mọi người đều khâm phục.
Bạn thấy mình rất quan trọng, cũng chưa chắc mọi người sẽ chào đón.
Dù có địa vị cao, nhiều mối quan hệ, hay ăn nói khéo léo thế nào, cũng
chưa chắc tất cả đều muốn làm quen.
Đường đời còn rất dài, ngày sau chưa biết ai hơn ai, nên đừng quá tự
phụ.
Cuộc sống không có ai là dễ dàng, cười người cũng như cười mình, tôn
trọng người khác cũng là tôn trọng chính mình.
Bất luận thế giới có thay đổi thế nào, người khác đối xử với bạn ra
sao, cũng đừng bao giờ quên: Không xem thường bất kỳ ai, nhất định phải khiêm
nhường, nhất định phải lương thiện.
-ST-