HAM MUỐN LÀ HAM MUỐN!
Phật nói, "Làm
sao ông có thể giúp được mọi người? Ông thậm chí còn không giúp được bản thân
mình! Ông sẽ chỉ làm hại họ nhân danh giúp đỡ."
Trước hết đem ánh sáng vào bên trong bản thể bạn.
Để cho ngọn lửa được nhen nhóm trong tâm thức của bạn... và thế rồi bạn sẽ
không bao giờ hỏi câu hỏi này. Thế thì, một cách tự nhiên, chính sự hiện diện của
bạn và bất kì cái gì bạn làm cũng sẽ là sự giúp đỡ lớn lao.
Vị phật không ham muốn giúp đỡ mọi người. Ông ấy
giúp mọi người, nhưng không có ham muốn trong nó; việc đó là tự phát. Nó cũng
như hương thơm của bông hoa đã nở ra. Hoa không ham muốn rằng hương thơm phải
được thoảng ra theo gió tới mọi người. Dù nó có đạt tới mọi người hay không thì
cũng không phải là bận tâm của hoa chút nào. Nếu nó đạt tới, điều đó là ngẫu
nhiên; nếu nó không đạt tới, điều đó nữa cũng là ngẫu nhiên. Hoa tự phát toả ra
hương thơm của nó. Mặt trời mọc - không có ham muốn đánh thức mọi người, không
có ham muốn mở bông hoa ra, không có ham muốn giúp chim chóc hót. Tất cả những
điều đó xảy ra theo cách riêng của nó.
Vị phật giúp đỡ không phải bởi vì ông ấy muốn giúp
đỡ nhưng bởi vì từ bi là bản tính của ông ấy. Mọi thiền nhân đều trở thành từ
bi, nhưng không phải là "đầy tớ của nhân dân". Đầy tớ của nhân dân là
kẻ gây hại; thế giới đã chịu khổ quá nhiều từ những đầy tớ này phục vụ của họ
là là ham muốn đeo mặt nạ như từ bi, và ham muốn không bao giờ có thể mang tính
từ bi được.
Ham muốn bao giờ cũng khai thác. Bạn có thể khai
thác nhân danh từ bi; bạn có thể khai thác bằng những cái tên mĩ miều. Bạn có
thể nói về phục vụ nhân loại và về tình huynh đệ, hay về tôn giáo và Thượng đế
và chân lí. Và tất cả những bài nói hay ho của bạn sẽ chỉ mang tới ngày một nhiều
chiến tranh, ngày một nhiều đổ máu - ngày một nhiều người sẽ bị đóng đinh, bị
thiêu sống. Đó là điều đã từng xảy ra cho tới nay. Và nếu bạn không mang hiểu
biết mới tới thế giới này, nó sẽ tiếp tục theo cùng cách cũ.
Cho nên điều đầu tiên cần được ghi nhớ là ở chỗ
ham muốn là như nhau, dù bạn ham muốn giúp đỡ hay làm hại. Vấn đề không phải là
đối tượng của ham muốn; vấn đề là bản chất của bản thân ham muốn. Bản chất của
ham muốn dẫn bạn vào trong tương lai; nó đem ngày mai vào. Và với ngày mai mọi
căng thẳng kéo tới, mọi lo lắng về liệu bạn có nên làm nó hay không, liệu bạn
có thành công hay không. Nỗi sợ thất bại và tham vọng thành công sẽ có đó - dù
bạn ham muốn tiền hay bạn ham muốn chiến thắng trong thế giới này, hay bạn ham
muốn từ bi với mọi người hay bạn ham muốn đem cứu rỗi tới cho họ, nó tất cả là
cùng một trò chơi. Chỉ cái tên thay đổi. Đây là nền tảng để hiểu.
-ST-