SUY NGẪM VỀ GIA HUẤN CỦA CỔ NHÂN
Gia huấn là một bộ phận không thể thiếu của mỗi
gia đình, gia tộc, là nền tảng giáo dưỡng của mỗi người. Cổ nhân cũng như các bậc
thánh hiền xưa đều vô cùng coi trọng gia huấn, đã để lại cho hậu nhân những bài
học vô cùng quý giá.
Trong kho tàng lịch sử của nhân loại, chúng ta có
thể bắt gặp không ít những điển tích như Tằng Tử giết lợn dạy con, Mạnh Mẫu ba
lần chuyển nhà… đều là những câu chuyện thân thuộc được lưu giữ ngàn năm nay.
1. Mạnh Mẫu
ba lần chuyển nhà
Mạnh Tử viết: “Bất dĩ quy củ, bất thành phương
viên”, rằng làm bất kỳ việc gì mà không có quy tắc ắt không thể thành công.
Sở dĩ Mạnh Tử có thể trở thành bậc Thánh hiền,
ngàn đời lưu danh muôn đời thơm tiếng, phần lớn đều nhờ công đức dạy dỗ của mẹ
ông. Hồi Mạnh Tử còn nhỏ, nhà ở gần nghĩa địa, bên cạnh nhà suốt ngày toàn là cảnh
thê thảm như là đào huyệt, kẻ la người khóc.
Tuổi nhỏ hay bắt chước, Mạnh Tử cũng ra xem, khóc
la như người lớn.
Mạnh Mẫu nghĩ: “Nếu cứ ở đây lâu ngày, con ta sẽ
hư hỏng tính tình”.
Sau đó, bà dời nhà đến gần chợ.
Hằng ngày Mạnh Tử ra chợ, thấy thiên hạ mổ lợn,
mua bán nên về nhà cũng bắt chước buôn bán với trẻ con hàng xóm. Bà lại suy
nghĩ: “Ở đây lâu ngày, con ta khó thành người”.
Bà lại dời nhà đến gần trường học. Thấy đám trẻ
con đến trường siêng năng học hành, ăn nói có lễ phép, Mạnh Tử cũng bắt chước
theo chúng, đòi mẹ cho mình đi học.
Mạnh Mẫu rất đỗi vui mừng: “Chỗ này là chỗ tốt, ta
nên ở”.
Từ đây có thể thấy môi trường sinh sống có liên
quan và tác động lớn đến việc nuôi dạy con cái như thế nào…
3. “Giới Tử
Thư” của Gia Cát Lượng
“Nết người quân tử, tĩnh để tu thân, kiệm dùng dưỡng
đức.
Không đạm bạc chí chẳng sáng soi, không tĩnh tâm
tiến xa chẳng nổi.
Học cần tâm tĩnh, tài cần phải học.
Không học, tài chẳng mở mang, không chí, chẳng
thành nghiệp học.
Biếng nhác ắt chẳng thể tinh thông, nóng nảy sao
tu thành tâm tính.
Tháng ngày vùn vụt, ý chí qua đi, thân đã già nua,
chưa hiểu sự đời.
Nhà rách sầu bi, hối thì đã muộn”.
Gia Cát Lượng 46 tuổi mới sinh được con trai là
Gia Cát Chiêm, vậy nên ông vô cùng yêu quý người con này của mình, hi vọng mai
này có thể thành trụ cột của quốc gia. Gia Cát Lượng cả đời vất vả nơi xa trường
chinh chiến nhiều năm, tuy nhiên vẫn không quên trách nhiệm dạy bảo đối với con
cái. Tuy thân ngoài ngàn dặm nhưng ông vẫn viết thư cho Gia Cát Chiêm, gọi là
“Giới Tử Thư.
Trong thư ông biểu đạt sự kỳ vọng của mình, nhắc
nhở con làm người nên phải có ý trí và lý tưởng, theo đuổi con đường của các bậc
thánh nhân, ước chế dục vọng, tiêu trừ tà niệm của chính mình khiến bản thân đạt
gần với chí hướng cao thượng của các bậc thánh hiền.
3. Bao Công
Bao Công cả đời công chính liêm minh, cương trực
hơn người, chấp pháp như sơn. Vậy nên đối với con cháu hậu thế đã yêu cầu, sau
khi ông chết đi: “Bất kỳ ai phạm tội, tham lam tài vật của người khác thì không
được phép về nhà, dù có chết cũng không được chôn trong phần mộ của tổ tiên, nếu
ai không làm đúng với ý nguyện của ta, người đó không phải con cháu nhà họ
Bao”.
Tuy chỉ với mấy lời ngắn ngủi nhưng chúng ta có thể
thấy chính khí một đời của ông chính là chí công vô tư, là tấm gương cho hậu thế
muôn đời.
4. Âu Dương Tu: Ngọc bất trác, bất thành khí
Âu Dương Tu từng nói rằng, ngọc không mài không
thành khí, người không học ắt không hiểu được đạo lý làm người.
Ngọc vốn dĩ là vật của tự nhiên có đặc tính vĩnh hằng
không thay đổi, vậy nên dù không mài thì ngọc vẫn cứ là ngọc, không chút tổn
thương. Tuy nhiên bản tính của con người lại chịu sự ảnh hưởng của thế giới vật
chất bên ngoài, dễ phát sinh biến đổi. Vậy nên nếu như con người không chịu học
tập ắt sẽ mất đi phẩm chất cao thượng, mất đi phẩm đức, từ đó biến thành hành
vi tiểu nhân gian trá.
Âu Dương Tu khi mới 4 tuổi thì phụ thân đã qua đời,
mẹ ông đã giáo dục ông vô cùng nghiêm khắc, vì để tiết kiệm chi phí đã lấy than
củi làm mực, lấy lau sậy làm bút, lấy đất làm giấy mà dạy ông học chữ. Trong
gia huấn của mình, Âu Dương Tu hi vọng con cháu sau này có thể kế tục, tu dưỡng
thói quen học hành của gia đình, có thể bắt đầu từ việc học hành chăm chỉ mà
lĩnh ngộ được đạo lý làm người ở trong đó.
5. Tả Tông
Đường: “Ngày không tiến, ắt sẽ lùi”
Tả Tông Đường: “Nghiệp học, tri thức nếu như một
ngày không tiến ắt sẽ bị lùi. Học phải thời thời khắc khắc đặt tâm đối chiếu với
mọi sự việc. Việc thì dù to dù nhỏ đều phải có lý của nó, không gì không thể học”.
Tả Tông Đường từ năm 20 tuổi đã bắt đầu tham gia
khoa thi tiến sĩ, trong vòng 6 năm đã 3 lần vào kinh ứng thí, nhưng tất cả đều
trượt mà về. Vậy mà một người tưởng chừng như sinh ra thất thế lệch thời, là một
nho sinh rớt bảng cuối cùng lại trở thành Phong Cương Đại Sứ triều Thanh, thu
phục Tân Cương, trở thành anh hùng dân tộc nhà Thanh. Chỉ mấy câu ngắn ngủi này
chúng ta cũng có thể thấy bí quyết thành công của ông là gì: Tài học nếu như một
ngày buông lơi ắt sẽ thành một ngày tụt hậu, 100 ngày không dụng tâm ắt 100
ngày thoái lui.
Bất luận là sự việc gì, bất luận sự việc bé nhỏ ra
sao, bên trong mỗi từng sự việc đều ẩn chứa đạo lý nhân sinh và quy luật của
nó. Vậy nên người học phải thời thời khắc khắc dụng tâm, có như vậy mới có thể
mỗi ngày đều là một ngày tinh tấn.
6. Tăng Quốc
Phiên: 16 chữ gia huấn
Tăng Quốc Phiên từng nói: “Gia kiệm ắt hưng, người
cần ắt khỏe, việc cần ắt kiệm, rời xa nghèo khó”.
Tăng quốc Phiên cả đời đều khuyên bảo con cháu sống
cần kiệm chất phác, rời xa xa hoa lãng phí. Khi ở kinh thành ông chứng kiến cảnh
con cháu các bậc bá quan, phú hộ đều sống cuộc sống xa xỉ ăn chơi vô độ nên nhất
quyết không để cho con cháu đến kinh thành sinh sống, vợ của ông ở lại quê nhà
chăm sóc con cái gia đình. Ngay cả trước cửa nhà cũng không đề bảng tướng phủ,
hầu phủ như những quan viên thường thấy khác. Tăng Quốc Phiên yêu cầu: “Lấy
liêm chính làm luật, lấy cần kiệm làm gia phong, thề không động tới một đồng
trong quân dùng vào việc riêng trong nhà”. Vợ ông ở nhà khi hết tiền thì tự
thân đi dệt vải kiếm tiền chi dùng.
Trong đời ông còn lưu lại 4 điều luật trong gia huấn.
Một là thận trọng tĩnh tâm, hai là lấy kính tự cường, ba là sống nhân ái ắt
hưng thịnh, bốn là cần cù lao động quỷ thần đều kính. Đồng thời ông còn nói: “Bốn
điều này là những điều tâm đắc mấy mươi năm làm người, anh em con cháu trong
nhà hãy theo đó mà hành, đồng thời lưu lại cho cháu con sau này, gia tộc Tăng
thị ắt trường hưng bất bại, đời đời có người tài đức”.
Tác dụng của gia huấn như một tấm gương phản chiếu
giúp cho con cháu hậu thế hiểu được sự thành bại được mất của gia tộc. Không chỉ
vậy, gia huấn còn là sự tích luỹ tâm huyết cả đời của các bậc cha ông, là bài học
quý báu của tổ tiên để lại. Vậy nên đó là những bài học vô giá giúp hậu thế
tránh khỏi những sai lầm, thất bại đáng tiếc.
-ST-