HÃY NÓI VỚI CON
Đọc sách
quan trọng hơn chơi game
Con à, đọc sách thật vất vả, còn chơi game quả thật
thanh nhàn và rất thích, nhưng ta thà để con bây giờ phải chịu khổ.
Theo báo cáo điều tra quốc gia về Vị thành niên và
Thanh niên Việt Nam lần thứ 2 (SAVY 2) thì có đến 38% trẻ vị thành niên sử dụng
thời gian rảnh rỗi vào việc chơi game, nhiều người trong số đó rơi vào trầm cảm.
Nếu năm 2008, Việt Nam chỉ có khoảng 1,5 triệu người
chơi game online thì đến năm 2011, con số này là 11 triệu người.
Theo một báo cáo trong năm 2009, hơn 24 triệu
thanh thiếu niên ở Trung Quốc có các triệu chứng nghiện Internet, trong đó 18,2
triệu trường hợp là nghiêm trọng.
Hiện tại có 90.000 quán cà phê Internet ở Trung Quốc,
trong đó 89,4% người dùng chơi game và hơn một nửa trong số họ ở độ tuổi từ 10
đến 29.
Nhiều người không biết ABCD là gì, nhưng họ phải
biết Liên minh huyền thoại là gì.
Nhiều người không quan tâm đến thành tích học tập
tốt xấu ra sao, nhưng nhất định họ phải xem chiến tích của họ trên game có huy
hoàng hay không.
Nhưng này con, có điều này ta hy vọng con phải nhớ:
Con trả tiền cho trò chơi, nhưng trò chơi không trả
tiền cho cuộc sống của con, ngược lai, nó lấy đi cuộc sống và tương lai của
con. Con trả tiền cho việc đọc sách, và đọc sách chắc chắn sẽ làm con ngạc
nhiên bất ngờ.
Những người có thể đọc sách là may mắn, và những
người có thể đọc sách thực sự hạnh phúc.
Tất cả những tri thức mà con đã đọc, sẽ trở thành
vũ khí của con. Con người ta có thể dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, nhưng
không thể tay không tấc sắt!
Đọc sách là một chặng đường dài… để duy trì được sẽ
rất là mệt mỏi, nhưng nếu con không chịu bước đi, thì con sẽ phải hối tiếc.
Chủ kiến
quan trọng hơn sự vâng lời
Này con, cho dù người khác nói tốt như thế nào,
nhưng suy nghĩ của con mới thực là quan trọng.
Có câu hỏi đặt ra rằng: "Chủ kiến của một đứa
trẻ là gì?"
Thì câu trả lời tốt nhất được đưa ra là: "Nó
có thể xử lý các vấn đề nhỏ nhặt trong cuộc sống, trong mối quan hệ với bạn bè
và các vấn đề học tập, để cha mẹ có thể yên tâm".
Những đứa trẻ như vậy sẽ chọn cách làm theo sự
mách bảo của trái tim mình nhiều hơn. Bạn cần biết rằng, “bảo sao làm vậy” kỳ
thực là một hiện tượng đáng sợ.
Đúng vậy, rất nhiều người sẽ làm như vậy, nhưng những
đứa trẻ có chủ kiến thì không.
Vì vậy, hãy dạy con bạn phải luôn có đủ dũng khí để
là chính mình. Biết chính mình muốn nghĩ muốn nói những gì, và hiểu những gì
con muốn.
Nó giống như cùng một câu hỏi: Tuyết là gì?
So với câu trả lời tiêu chuẩn, "Tuyết là nước
biến thành", một đứa trẻ có chủ kiến sẽ trả lời: "Tuyết là mùa xuân
hóa thành", câu trả lời này liệu có sai?
Hứng thú
quan trọng hơn thành tích
Này con, điểm số là quan trọng, nhưng niềm vui
thích của con quan trọng hơn.
Khi bạn là một thiếu niên, bạn thích rong chơi;
Ở tuổi trung niên sẽ thích đọc sách;
Đến khi tuổi già, bạn thích ngồi vui vẻ thưởng thức
trà.
Con người ta ở bất kể độ tuổi nào, đều nên có niềm
hứng thú riêng.
Sở thích và niềm hứng thú sẽ thể hiện ra tính cách
thực sự của một con người. Và điểm số không nên được dùng làm tiêu chí duy nhất
để đánh giá chất lượng của một học sinh.
Có câu nói: "Một đôi mắt tò mò thường có thể
nhìn thấy nhiều hơn những gì anh ta muốn thấy".
Một người nếu chuyên chú vào sở thích của mình
trong một thời gian dài, sẽ tự nhiên giỏi hơn người khác về lĩnh vực đó. Và đây
chẳng phải chính là ý nghĩa của việc học?
Này con, bây giờ là thời đại của thành tích, nhưng
so với thành tích, ta quan tâm nhiều hơn đến việc con có đam mê hay không.
Sự hứng thú của con, chính là thiên tính. Và sự
đam mê của con, vĩnh viễn không có thành tích nào đong đếm được.
Nhân phẩm
quan trọng hơn năng lực
Này con, người có nhân phẩm không tốt, nhất định sẽ
không làm nên việc gì trong xã hội.
Những người có nhân phẩm không tốt, họ có thể ngụy
trang thành những quý ông khiêm tốn, nhưng mọi sự ngụy trang không thể tồn tại
lâu dài, sẽ luôn có một ngày sự thật bại lộ.
Còn những người có nhân phẩm tốt, mỗi từng cái nhấc
tay hay bước chân của họ đều khiến mọi người cảm thấy thoải mái.
Để đánh giá cao một con người, người ta thường bắt
đầu bằng vẻ đẹp bên ngoài, sự tôn trọng về tài năng và phù hợp với tính cách.
Nhưng để vĩnh viễn và lâu dài thì sự thiện lương, phẩm chất và nhân tâm tốt đẹp
mới thực sự khiến người khác được chinh phục.
Nhân phẩm, ở bất cứ đâu và bất cứ nơi nào, đều
vĩnh viễn quan trọng hơn năng lực.
Người có năng lực tốt, nhân phẩm tốt, chính là cực
phẩm; nhưng năng lực tốt mà nhân phẩm xấu thì lại là chất gây hại.
Vậy nên, con à, đừng bao giờ để đánh mất nhân phẩm
của mình.
Hạnh phúc
quan trọng hơn sự hoàn mỹ
Này con, mặc dù ai cũng muốn có cuộc sống thập
toàn thập mỹ, nhưng sự thật là không bao giờ có sự hoàn mỹ.
Tất cả chúng ta đều phải học cách hài lòng với cuộc
sống.
Trước đây có một vị thái hậu vì buổi yến tiệc mừng
sinh nhật được chuẩn bị kỹ lưỡng công phu nhiều năm bị hủy bỏ, nên trong lòng cảm
thấy buồn bực không vui.
Nha hoàn của bà hỏi: "Bẩm thái hậu, tại sao
Lão Thọ tinh lại có một cục bướu to như vậy trên đầu?”.
Vị thái hậu cảm thấy bối rối không hiểu. Nha hoàn
nói tiếp: "Khải bẩm, trên đầu có cục bướu như vậy, mới có thể có vận may!
Nô tì nghe mẹ của mình nói, những việc không thể làm có rất nhiều, sẽ lưu thành
khuyết điểm, nhiều quá thì liền biến thành vận may”.
Thái hậu lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ: “Ngay cả
Lão Thọ tinh cũng có một cục bướu lớn trên đầu như vậy, huống chi là phàm nhân
như ta và ngươi!”.
Này con, ngay cả dưới ánh mặt trời cũng có bóng,
thì cuộc sống làm sao có thể hoàn mỹ.
Hạnh phúc chính nằm ở sự hài lòng, thấy đủ thường
vui.
Ta hy vọng con hoặc là cố gắng thay đổi hoặc là
vui lòng chấp nhận.
Hạnh phúc của con quan trọng hơn sự hoàn hảo mà
con đi tìm kiếm.
Đức tin
quan trọng hơn sự thần tượng
Con ơi, thay vì sùng bái các ngôi sao, ta hy vọng
con có điều để tín ngưỡng.
Người ta thường nói: "Đây là thời đại thiếu đức
tin".
Cũng có người nói: "Đây là một thời đại giải
trí cho đến chết".
Nhiều người thần tượng các ngôi sao giải trí và
tôn thờ họ, trong số đó, những người trẻ tuổi chắc chắn chiếm phần lớn. Họ quan
tâm đến mọi buổi biểu diễn của các ngôi sao, mọi đĩa CD, mọi phim truyền hình
và thậm chí là mọi thứ trong cuộc sống hàng ngày.
Trong xã hội đương đại, đuổi theo các ngôi sao đã
trở thành thói quen hàng ngày của nhiều người. Không có gì đúng hay sai ở đây,
nhưng này con, ta hy vọng con có đức tin hơn là thần tượng các ngôi sao.
Quá trình
quan trọng hơn kết quả
Con à, quá trình của nhân sinh so với kết quả thì
thú vị hơn nhiều.
Người ta thường nói: "Thành công là một hành
trình, không phải là đích đến. Quá trình thực hiện vĩnh viễn quan trọng hơn kết
quả".
Cuộc sống cũng vậy.
Trước đây, một thanh niên tự xưng nhìn thấu cõi hồng
trần, không làm gì mỗi ngày, lười biếng ngồi dưới gốc cây và phơi mình dưới ánh
nắng.
Có một nhà thông thái đã hỏi anh ta: "Chàng
trai trẻ, trong khoảng thời gian tốt đẹp này, tại sao bạn không đi kiếm tiền?”
Chàng trai nói: "Thật nhàm chán, kiếm tiền
xong lại phải tiêu tiền".
Nhà thông thái lại hỏi: "Tại sao cậu không kết
hôn?"
Chàng trai nói: "Thật nhàm chán, tìm được người
không tốt lại phải ly hôn".
Nhà thông thái nói: "Tại sao cậu không kết bạn?"
Chàng trai nói: "Thật nhàm chán. Kết bạn
không tốt lại trở mặt thành kẻ thù”.
Nhà thông thái đưa một sợi dây cho chàng trai trẻ
và nói: "Cứ tự treo cổ đi, dù sao bạn cũng phải chết. Tốt hơn là chết ngay
bây giờ".
Chàng trai nói: "Tôi không muốn chết".
Nhà thông thái sau đó nói: "Cuộc sống là một
quá trình, không phải là kết quả".
Cuộc sống giống như một cuốn sách tuyệt vời, và ta
tin rằng khi con đọc nó sẽ chọn dừng lại và lật giở từng trang, thay vì đi thẳng
đến cuối cùng, mong muốn biết kết cục. Hãy biết dừng lại và thưởng thức nó!
Cuộc sống giống như một cuốn sách tuyệt vời, và ta
tin rằng khi con đọc nó sẽ chọn dừng lại và lật giở từng trang, thay vì đi thẳng
đến cuối cùng, mong muốn biết kết cục. Hãy biết dừng lại và thưởng thức nó!
Nhìn lại
mình quan trọng hơn yêu cầu người khác
Này con, ta hy vọng rằng con thường tìm thấy lý do
từ chính mình hơn là đi tìm nguyên nhân ở người khác.
Những người giỏi kiểm tra bản thân thường sống cao
cấp hơn.
Nhà triết học Hy Lạp cổ đại Epicurus cũng nói:
"Nhận biết sai lầm là bước đầu tiên trong việc dạy bảo bản thân".
Làm người khó tránh khỏi việc mắc sai lầm. Sai lầm
không đáng sợ, điều đáng sợ là họ không biết cách nhìn lại bản thân và sửa chữa
sai lầm. Như vậy, họ có thể dễ dàng đánh mất phương hướng của chính mình.
Này con, oán giận không thể giải quyết vấn đề,
nhưng lòng biết ơn thì có thể; thay đổi người khác không thể thay đổi hiện trạng,
nhưng thay đổi chính mình thì có thể.
Con có thể trở thành một người tốt hơn bằng cách
tìm nguyên nhân trong chính bản thân mình.
Sức khỏe quan trọng hơn công việc
Này con, không có công việc nào là đáng giá khiến
con phải liều mạng.
Một người có thể có nhiều công việc, nhưng chỉ có
một quyền sống sót.
Ở con đường nhân sinh phía trước, ta mong con luôn
đặt sức khỏe lên hàng đầu.
Đừng lấy tuổi trẻ làm con bài để mặc cả, đừng đánh
cược sức khỏe của chính mình, bởi nếu có sức khỏe là con có thể có mọi thứ.
Hạnh phúc
lâu dài quan trọng hơn giải trí nhất thời
Học thì khổ, nhưng cuộc sống không học còn khổ
hơn;
Nỗ lực là mệt mỏi, nhưng lúc này con dốc tâm cố gắng,
sau này sẽ nhiều quyền để lựa chọn hơn.
Thật khó để buông bỏ một cái gì đó hoặc một người,
nhưng khi quá khứ qua đi, tương lai sẽ đến.
Cuộc sống vốn dĩ có rất nhiều điều khó khăn, nhưng
dư vị là cay đắng, và cuối cùng sẽ có sự ngọt ngào.
Này con, ta hy vọng con có được hạnh phúc lâu dài
hơn là niềm vui ngắn ngủi.
Cuộc sống có thể sẽ không được như con mong muốn,
cũng có thể rất không công bằng, và những điều tồi tệ có thể xảy ra. Nhưng nơi
con muốn đi, nếu kiên trì thì chắc chắn con sẽ ở đó.
Quỳnh Chi (biên dịch)