HÀNH TRÌNH CỦA ĐẠI BÀNG

BẠN CÓ ĐANG ĐỐI XỬ QUÁ TỆ VỚI CHÍNH MÌNH?


Phải làm sao để giải quyết các vấn đề sức khỏe? Bạn đã là nạn nhân của những vấn đề kinh niên để đủ đầy ba kiếp sống. Tại sao?

Trước hết chúng ta hãy đặt vấn đề cho đúng đắn. ĐÓ LÀ VÌ BẠN THÍCH BỆNH TẬT.

Đúng vậy!

Phần lớn chúng ta rất giỏi tự cảm thấy thương cho thân phận mình và để bản thân được người khác chú ý tới.

Có khi còn tự tưởng tượng ra bệnh và thật sự cảm thấy bệnh.

Tất cả các bệnh tật đều do ta tự tạo ra. Ngay cả những bác sĩ cũng nhận thấy là người ta tự làm cho mình mắc bệnh bằng cách nào đó.

Phần lớn, người ta tạo bệnh một cách hoàn toàn không ý thức. Họ cũng chẳng biết ngay cả điều họ đang làm. Vì thế, khi họ bị bệnh, họ không biết là cái gì đã làm cho họ bệnh. Có vẻ hình như là có gì xảy tới cho họ chớ không phải là họ đã tự gây bệnh ra cho mình.

Bạn hút thuốc rồi lại hỏi tại sao lại mắc bệnh ung thư.

Bạn ăn súc vật và chất béo nhiều rồi tự hỏi sao mạch máu lại bị tắc nghẽn.

Bạn nóng giận suốt cuộc đời rồi tự hỏi tại sao lại bị nhồi máu cơ tim.

Bạn tranh đua với người khác một cách tàn nhẫn và dưới một áp lực kinh khủng rồi hỏi tại sao lại bị tai biến mạch máu não.

Bạn tự làm cho bản thân lo lắng đến chết đi được. Phiền não làm hại tâm trí, chỉ đứng sau lòng căm thù, phiền não hủy hoại bạn.

Lo lắng thật là vô nghĩa. Đó là năng lực tinh thần bị uổng phí. Nó cũng tạo ra những phản ứng sinh hóa học làm hại cơ thể như tình trạng không tiêu hóa tới mạch tim ngưng trệ v.v...Hầu như sức khỏe được phục hồi ngay tức khắc khi NGỪNG LO LẮNG.

Lo lắng là một hoạt động của cái trí không hiểu biết sự liên quan giữa nó với sự sống.

Căm thù gây tai hại nhất cho tâm trí, nó nhiễm độc cơ thể và gây hậu quả không lường được.

Sợ hãi đối nghịch với tất cả những gì của con người. Nó có tác động đối kháng với sức khỏe, tinh thần và thể chất của con người. Sợ hãi là lo lắng thổi phồng lên.

Phiền não, căm thù và sợ hãi cùng với những liên quan như lo âu, chua chát, nóng nảy, keo kiệt, tàn nhẫn, tính phê phán, tinh thần buộc tội.... tất cả tấn công các tế bào trong thân thể làm sao cơ thể có thể khỏe mạnh trong điều kiện như thế được.

Cũng thế, nhưng ở mức độ thấp hơn, kiêu ngạo, tự mãn, tham lam làm cho thân thể sinh bệnh và yếu đuối.

Tất cả những bệnh tật đều được tạo ra trước tiên ở trong tâm trí.

Làm sao có thể như vậy được?  Những hoàn cảnh do nguyên nhân khác tạo ra thì sao? Như bị cảm lạnh, nhiễm virus hoặc bệnh AIDS chẳng hạn?

Không có gì xảy ra trong đời mà lại không có trong tư tưởng trước.

Tư tưởng giống như nam châm, nó kéo bạn vào các hành động. Tư tưởng có thể không luôn luôn hiển nhiên và rõ ràng, không rõ ràng nguyên nhân tỷ dụ như: tôi sẽ bị một bệnh ghê gớm, tôi không đáng sống, đời tôi là một đống bùn, Thượng Đế sẽ trừng phạt tôi, tôi buồn và chán cho đời.

Tư tưởng là một dạng năng lực rất vi tế nhưng lại mạnh vô cùng. Lời nói ít vi tế hơn, cô đọng hơn. Hành động có trọng lượng hơn hết. Hành động là năng lượng dưới một dạng thể chất chuyển dịch nặng nề. Khi bạn nghĩ, nói và hành động từ một quan niệm tiêu cực như: “Tôi là kẻ thất bại” bạn đang chuyển động một số năng lượng sáng tạo. Chẳng cần phải tìm xa xôi gì, rất nhanh bạn sẽ mắc một cơn cảm lạnh, một kết quả hơi bị nhẹ nhàng...

Khó có thể đảo ngược lại kết quả của một tư tưởng tiêu cực, một khi nó đã thành sự thật thể chất. Không phải là không thể được nhưng rất khó. Cần phải có một Đức tin vô cùng to lớn. Nó đòi hỏi một sự tin tưởng phi thường rất tích cực của vũ trụ mà ta thường gọi là Ông Trời, Chúa, Phật, Quan Âm, Bồ Tát v.v...

Những người chữa bệnh không có gì ngoài niềm tin đó. Đó là niềm tin vượt tới cái giác tuyệt đối. Họ biết rằng các con được tạo ra để trọn vẹn, để là đầy đủ và hoàn hảo ngay cả bây giờ.

Cái sự tỉnh giác này cũng là một tư tưởng rất mạnh. Nó có sức dời non lấp biển chớ không như những phân tử trong người của con người.

Giê Su nắm rất rõ nguyên lý này và đã từng phán rằng: " nếu đức tin của các ngươi lớn như hạt cải thì ngươi có thể nói núi này hãy cất mình và quăng xuống biển thì nó liền xảy ra như vậy"

Đó là lý do tại sao những người chữa bệnh có thể chữa lành ngay cả đôi khi cách xa người bệnh.

Tư tưởng không biết tới những khoảng cách. Tư tưởng đi chung quanh thế giới và đi xuyên qua vũ trụ nhanh hơn là bạn có thể thốt lên lời.

Câu chuyện trong kinh thánh chép: người thầy đội tin tưởng hoàn toàn Chúa Giê su và đến nhờ Chúa chữa bệnh cho con mình: Xin ngài hãy chỉ phán một lời và người con sẽ lành bệnh. Và đúng như vậy, ngay lúc đó, ngay cả khi chưa nói hết lời con người ấy đã khỏi bệnh.

Chúa Giê su chữa lành cho 10 tên bị phong hủi cũng vậy ngài cũng nói "Đức tin ngươi chữa lành ngươi".

Hầu hết con người là những người mắc bệnh HỦI Tâm Hồn.Tâm trí đều bị tư tưởng tiêu cực ăn hết rồi. Đa số bệnh tật do bạn tự mang vào mình. Bạn có thể cải thiện sức khoẻ, và chữa các bệnh tật chỉ bằng cách thay đổi tư tưởng.

Điều quan trọng cần phải hét vào tai các bạn là: Nhân danh Thượng Đế các bạn hãy tự chăm sóc mình nhiều hơn.Các bạn chăm sóc cơ thể mình tồi tệ quá, chẳng ngó ngàng gì tới nó cho tới khi bạn nghĩ rằng nó có chuyện bất ổn. Bạn hầu như không có chút bảo quản hay phòng ngừa gì hết.

Bạn chăm sóc chiếc xe của mình còn tốt hơn chăm sóc thân thể. Có đúng như vậy không? Không những không đề phòng bệnh tật bằng cách đi khám bệnh định kỳ mỗi năm một lần. Không dùng những cách chữa và những thuốc men được người ta cấp chẳng hạn như: tới bác sĩ nhờ bác sĩ chăm sóc nhưng rồi lại không uống thuốc bác sĩ khuyên?

Ủa là sao?

Bạn lại còn hành hạ thân thể một cách kinh khủng khi không đi gặp bác sĩ.

Không tập thể dục nên thân thể mềm nhão, yếu đuối và không thể sử dụng được.

không nuôi thân thể đúng cách nên làm cho nó yếu hơn. Hơn nữa, bạn đã nhét vào cơ thể những thực phẩm độc hại một cách vô ý thức. Thế mà thân thể, bộ máy kỳ diệu nhất vẫn tiếp tục làm việc một cách can đảm trước những sự tấn công dữ dội. Thật là kinh hoàng! Những điều kiện bạn đã ép thân thể chịu đựng thật khủng khiếp. BẠN ĐỐI XỬ QUÁ TỆ VỚI THÂN THỂ CỦA MÌNH.

Được tạo bởi Blogger.