MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG CỦA SINH VIÊN ĐẠI HỌC NƯỚC NGOÀI
Đời sống sinh viên ở 1 trường Đại học nước ngoài luôn xoay quanh các
hoạt động sau:
1. Trong lớp học, sinh viên ngồi cao hơn thầy, sinh viên hỏi thầy trả
lời, hỏi xong thì hết giờ. Sinh viên buộc phải đọc sách và đọc giáo trình trước
khi đến lớp vì thầy chẳng giảng, chỉ trả lời câu hỏi. Học cách này sẽ rèn luyện
năng lực đặt câu hỏi, tìm tòi, tự học.
2. Trong thư viện, mượn sách và đọc. Tắt di động, không có đeo kè kè.
Đọc sách chuyên môn và sách mình ưa thích. Thư viện là nơi gắn bó với sinh viên
nhiều hơn ở nhà. Sinh viên là phải ham đọc sách.
3. Học nhóm, thảo luận để tự làm dự án, các công trình khoa học, thi
thố các cuộc thi này nọ.
4. Đi làm thêm để kiếm tiền trang trải sinh hoạt phí, học phí chứ
không xin xỏ mượn gia đình. Có thể vay nhưng tuyệt đối không lấy của bất cứ ai,
kể cả cha mẹ. Làm thêm để có street smart, chững chạc, trưởng thành. 100% sinh
viên phương Tây đều từng đi làm thêm, kể cả con tỷ phú.
5. Toàn bộ thời gian còn lại trong ngày, các bạn chơi thể thao, tự tập
thể dục. Đánh cầu lông, yoga, bóng rổ, bóng đá, hoặc tranh thủ chạy bộ. Trong
ba lô luôn có bộ đồ thể thao, cứ có thời gian trống là chạy nhảy. Không có ai
suốt ngày than vãn mệt mỏi. Dáng vẻ bạn nào cũng thẳng thớn, cao lớn, tràn đầy
nhựa sống thanh xuân.
Liệu sinh viên chúng ta có thể bắt chước được các bạn? Có gì quá khó
không? Hà cớ gì mà sinh viên Việt Nam lại khác mọi sinh viên các quốc gia khác
trên thế giới? Không phải do nền giáo dục gì đâu, do chính các bạn cả đấy. Sinh
viên thế giới chả ai chơi game, xem clip hài, comment vớ vẩn mua vui trên mạng
xã hội cả. Vì nó quá tốn thời gian, lãng phí thanh xuân cho việc vô bổ trên mạng.
Cũng không sinh viên nước nào ngồi trà sữa ôm điện thoại, chát cười cả ngày
trên điện thoại cả.
Tại sao các bạn vẫn ở nhà cha mẹ hay nhận tiền cha mẹ khi đã hơn 18 tuổi?
Tại sao sinh viên Việt Nam ra thế giới du học, đa số vẫn chỉ tập trung vô mỗi
chuyện học mà không giống sinh viên các nước khác? Vì sao cứ bé khoẻ bé ngoan từ
nhỏ ăn sâu vô nếp nghĩ và không thay đổi được, cứ phụ thuộc và ỷ lại người
khác, giải thích mọi thứ là do người khác, do hoàn cảnh chứ không phải do bản
thân mình?
P/S: Học cái hay của các nước giàu có văn minh phồn vinh để tự sửa
mình, chứ không phải để tự ái (tự mình yêu mình, thể hiện sự tự yếu đuối nhưng
tìm cách phản vệ để tăng giá trị).
-ST-