TINH HOA GIÁO DỤC 2 (TIẾP THEO)
CỐI LÕI
CỦA GIÁO DỤC, LÀ ĐÁNH THỨC TÌNH YÊU THƯƠNG
II. TÌNH YÊU THƯƠNG CÓ ĐIỀU KIỆN
Tình yêu thương là một thứ phi thường và chỉ có yêu thương mới có thể
làm nên tất cả, bản chất con người sống không thể tách rời khỏi yêu thương. Thật
khó có thể dùng ngôn từ để diễn tả được sự vĩ đại và hào phóng trong tình yêu
thương mà Tạo hóa ban rải cho nhân loại. Nhưng đáng tiếc thay con người ngày
nay, lại mới đón nhận được một phần rất nhỏ trong sự giàu có vô tận ấy.
Cuộc sống cần lắm tình yêu thương, nhưng không phải tình yêu thương
ngày nay phát triển trên căn bản lý trí, lý luận cá nhân và vì con người chưa
kiểm soát được lòng tham, sự ích kỷ của bản ngã do đó các lý luận đều có tính
phân biệt, chia rẽ. Thế nên tình yêu thương của họ chỉ giới hạn trong phạm vi
lãnh thổ chật hẹp và gò bó. Bố mẹ chỉ muốn yêu thương con mình, ông bà chỉ muốn
yêu thương cháu, vợ chỉ muốn yêu thương chồng, người ta chỉ muốn yêu thương bà
con họ hàng, hàng xóm, đất nước, cùng chung giai cấp. Vì dựa trên ý niệm phân
biệt những gì của tôi và không phải của tôi, nên tình yêu thương ở đây thay vì
bao la rộng lớn, lại mang tính chất hẹp hòi, tình yêu thương của thứ bậc mang
tâm niệm phân biệt rạch ròi. Bố mẹ có thể thương con cái hơn cả chính bản thân
mình, họ có thể thương con trai nhiều hơn con gái hoặc ngược lại, ông bà thương
cháu nội nhiều hơn cháu ngoại, cháu nào gần gũi, kề cận mình thì thương nhiều
hơn những đứa cháu ở xa.
Tình yêu thương ấy là tình yêu thương có điều kiện, tình thương yêu
trong sự trao đi đổi lại, ai thương mình thì mình thương lại, ai ghét mình thì
mình ghét lại. Mà điều kiện dễ nhận thấy nhất nó phải là con mình, chỉ cần một
hoài nghi hay vì một nguyên cớ nào đó xác nhận ADN đó không phải là con họ, hay
giới tính nam nữ không rõ ràng, hoặc là đứa con không tốt, không phát triển thuận
theo ý muốn, mong cầu của họ, ngay lập tức tình yêu thương đó sẽ bị lung lay tận
gốc rễ. Như vậy tình yêu thương hiện nay là loại tình yêu có điều kiện, không
phải thương người mà là vì dục vọng của bản thân, không phải tình yêu thương thực
sự.
Trong tình yêu thương này không có sự thấu hiểu với chủ thể được yêu
thương mà ở đó người yêu thương chỉ muốn người kia làm theo ý mình, không quan
tâm đến nhu cầu và ước nguyện của người được yêu thương. Dựa trên ý niệm chiếm
hữu cá nhân, toan tính để thỏa mãn ham muốn của bản thân và tạo ra sự ràng buộc.
Đây là kiểu tình yêu thương thông thường của bản năng xuất phát từ sự ích kỷ bản
ngã, không phải tình yêu thương chân thực, nó dễ dàng bị chuyển hóa sang trạng
thái đối lập là ghét bất cứ lúc nào, khi không được đáp ứng, thỏa mãn. Người sẵn
sàng chết vì bạn lúc trước có thể giết bạn sau đó. Người yêu thương bạn nhiều
nhất, có thể chính là người đầu độc bạn sau này.
Tình yêu thương hiện nay xuất phát từ sự tham lam, ích kỷ, dựa trên
khao khát được thỏa mãn nhu cầu, cảm xúc cá nhân của bản ngã. Nhưng được che đậy
bởi khái niệm, những danh từ hoa mỹ, đó không phải tình yêu thương thực sự.
Dầu tôi nói được các thứ tiếng loài người và thiên sứ, nếu không có
tình yêu thương, thì tôi chỉ như đồng keo lên hay chập chỏa vang tiếng. Dầu tôi
được ơn nói tiên tri, cũng biết đủ các sự mầu nhiệm, và mọi sự hay biết, dầu
tôi có cả đức tin đến nỗi dời núi được, nhưng không có tình yêu thương, tôi chẳng
ra gì. Dầu tôi phân phát gia tài để nuôi kẻ nghèo khó, lại bỏ thân mình để chịu
đốt, song không có tình yêu thương, thì điều đó cũng chẳng ích gì cho tôi. Sách
I Côrinhtô 13: 1-3) trong Kinh Thánh.
Trần Huy Toàn